Tuy nhiên, đừng nghĩ rằng, các CEO của nước Mỹ như đang ngồi trên đống than, trái lại, họ hiện giờ có thể đã ung dung tự tại ngồi câu cá. Thống kê cho thấy, tỷ lệ thay thế CEO của Mỹ trên thực tế đang có chiều hướng suy giảm.
Nửa cuối năm ngoái, trong số các doanh nghiệp đã chào sàn tại Mỹ, có 871 vị CEO buộc phải từ chức, nhưng nửa đầu năm 2006, trước khi khủng hoảng tài chính xuất hiện, con số này lại đạt tới 1482 người. Nếu đem ra so sánh, số CEO từ chức hiện nay chưa bằng một nửa của 4 năm về trước.
Trong hai năm trước đây, tuy lợi nhuận của các doanh nghiệp Mỹ sụt giảm, thua lỗ nặng nề, một số doanh nghiệp buộc phải phá sản đóng cửa, nhưng CEO được coi là nhóm người có trách nhiệm lại vẫn đứng yên sừng sững.
Cái gọi là “nghịch lý cách chức CEO” có vẻ bất thường, nhưng trên thực tế lại rất bình thường. Bởi vì thương trường như chiến trường, khi khủng hoảng đến, việc thay đổi nhà lãnh đạo luôn là một điều cấm kỵ.
Xét theo một chu ký lớn cho thấy, trong thời kỳ nền kinh tế phồn vinh, hội đồng quản trị thường hay thay đổi lối tư duy suy nghĩ, vì thế mà vị trí của các CEO sẽ càng khó giữ hơn, bởi vì trong mắt hội đồng quản trị, dù sao các doanh nghiệp trong tình thế thuận lợi, đổi một người điều hành ở nước ngoài có lẽ sẽ tốt hơn.
Nhưng nếu trong thời kỳ kinh tế suy thoái, hội đồng quản trị đương nhiên sẽ thận trọng hơn, việc vượt qua cửa ải khó khăn là nhiệm vụ hàng đầu, còn người được lựa chọn đầu tiên có thể đưa doanh nghiệp thoát khỏi đáy hiển nhiên là những vị CEO không hiểu rõ doanh nghiệp nhất.
Năm ngoái, khi chính phủ Mỹ buộc phải sa thải cựu CEO Rick Wagoner của GM, đã vấp phải sự phản đối mạnh mẽ từ phía Công đoàn, nguyên nhân là do nếu để ông cầm lái, sẽ giúp GM thoát khỏi khủng hoảng.
Thực tế này cũng giống với việc mua cổ phiếu, khi thị trường tăng giá, giới đầu tư khó tránh việc đứng núi này trông núi nọ, tỷ lệ thay đổi đương nhiên sẽ cao hơn; Trái lại, nếu khi thị trường giảm giá, những nhà đầu tư nản chí sẽ án binh bất động, tỷ lệ thay đổi đương nhiên cũng sẽ thấp đi.
Nhưng đây là theo góc độ của hội đồng quản trị, xét từ bản thân các vị CEO, đương nhiên các CEO đều không muốn từ chức. Cách chức trong thời kỳ phồn vinh đồng nghĩa tiền thưởng, hoa hồng và quyền chọn khá phong phú;
Nhưng hiện tại vẫn đang là thời kỳ suy thoái, tất cả đều cắt giảm mạnh, nghỉ hưu lúc này không phải là thượng sách. May mà tại Mỹ không có hạn chế độ tuổi nghỉ hưu, chỉ cần hội đồng quản trị không có ý kiến, các CEO có thể tiếp tục ngồi vững trên ngai vàng của mình.
Theo Vitinfo