Một cửa hàng tuyển dụng một nhân viên thu ngân, có 5 cô gái tham gia phỏng vấn. Cô thứ nhất mới đi vào phòng làm việc của ông chủ, ông chủ bèn ném tờ 100 ngàn đồng sai cô xuống lầu đi mua gói thuốc thơm.
Cô này thấy mình chưa được tuyển dụng mà ông chủ đã sai khiến này nọ, cho rằng lòng tự trọng bị tổn thương. Tiền ông chủ ném ra cô không thèm nhìn tới rồi giận đùng đùng bỏ về, thề rằng không cần công việc này.
Cô thứ hai tươi cười nhận tiền từ tay ông chủ, ngoan ngoãn xuống lầu mua thuốc, khi cô trả tiền cho người bán thuốc, đối phương lại nói với cô rằng tờ tiền này là giả. Cô gái này tức giận, cho rằng ông chủ cố ý trêu đùa, giận dỗi xé nát tờ tiền giả, sau đó “không từ mà biệt”.
Cô thứ ba sau khi nhận tiền, không chịu xem qua đã đem đi mua thuốc, khi biết đó là tiền giả, bức bách không biết làm sao, tự móc hầu bao, mua cho ông chủ một gói thuốc, đem số tiền dư giao lại cho ông chủ, nhưng ông chủ không vì thế mà tuyển dụng cô ta.
Cô thứ tư sau khi ra cửa mới phát hiện tiền giả, lúc này đã muộn, cũng không được tuyển dụng.
Chỉ có cô thứ năm là cảnh giác nhất. Sau khi nhận tiền, xem qua thì phát hiện là tiền giả, bèn trả lại tiền trước mặt ông chủ. Kết quả, ông chủ yên tâm đem công việc thu ngân trong tiệm giao cho cô.
Một người có mẫn cảm với một công việc nào đó hay không, có lúc về lý luận không thể đoán ra được, nhưng nhờ một việc nhỏ, có thể biết được chân tướng sự việc. Cô thứ năm có được công việc thu ngân, hoàn toàn dựa vào tri thức chuyên ngành và mẫn cảm nghề nghiệp.
Theo Chonviec.com
Đánh giá bài viết
[Tổng số: 0 Trung bình: 0]
Bài viết này hữu ích chứ?
CóKhông