Tóm lại nàng là người không thể thiếu trong ngôi nhà này mặc dù chỉ là ô sin.
Cô chủ nhà tin và nể nàng lắm. Nhiều lần nàng ngầm làm trắc nghiệm về vai trò của nàng với cô chủ. Một lần nàng tỏ ra uể oải, sắp ốm. Cô chủ cuống lên giục nàng đi khám, rồi giục nàng ăn uống giàu dinh dưỡng cho mau khỏe.
Có lần nàng tỏ vẻ lo lắng cho đứa con nhỏ ở quê bị ốm, muốn xin cô chủ nghỉ vài ngày về chăm con. Cô chủ lại sốt sắng đưa tiền cho nàng gửi về nhà lo thuốc thang cho thằng bé. Cô chủ thật tốt, vì đó toàn là những chiêu nàng tự đặt ra để làm trắc nghiệm, chứ thực tế không phải như vậy. Cô chủ thì quá vô tâm giao hết việc nhà cho nàng để cô lo hưởng thụ cuộc sống quý phái. Nàng càng được đà lấn tới…
Hôm nay nàng bảo cô chủ:
– Ngày mai cô cho em về quê gặt, mùa vụ đến rồi.
– Sao lại về gặt vào lúc này? Em về thì ai lo việc ở đây? Chị sắp đi du lịch rồi.
Nàng nhỏ nhẹ:
– Trong hợp đồng ghi rõ khi nào em có việc nhà, chủ phải cho em nghỉ để về giải quyết, vả lại em cũng chỉ xin nghỉ mười ngày phép thôi.
– Nghỉ phép lúc này không được, hay là thế này: em gọi điện về thuê người gặt, hết bao nhiêu tiền công chị sẽ thanh toán.
– Tiền nong là một chuyện, còn mười ngày em ở bên chồng thì tiền nào thanh toán được hả cô.
Cô chủ mỉm cười:
– Bấy lâu nay chị vô tâm quá, chị xin lỗi em về chuyện tế nhị này. Hay là thế này: việc gặt ở nhà em cứ bảo chồng em thuê làm hết đi, mời chồng em lên đây nhân tiện thăm thành phố luôn, chị sẽ xếp cho vợ chồng em một phòng được không?
– Ôi không được đâu cô ơi.
– Sao?
– Em sợ ông chủ không chịu…
-Em cứ yên tâm chị sẽ bảo anh được mà.
– Không đâu cô ơi, chồng em mà lên đây thì chỉ ngày trước ngày sau ông chủ không chịu nổi và đánh ghen với chồng em ngay.
– Hả?